Thương Người Thương Người Khác 歌詞
Thương Người Thương Người Khác - Myra Trần/Vương Anh Tú
Lyrics by:Tăng Nhật Tuệ
Composed by:Tăng Nhật Tuệ
Arranged by:Đoàn Minh Vũ
Bụi mưa lất phất
Chạm vào nước mắt
Vỡ trong hoàng hôn
Người mà em thương
Đã coi một người là tất cả
Ở tận cùng thế giới cuối chân trời
Em sẽ đợi anh suốt đời
Bao giờ thì anh tới
Cảm giác được yêu ra sao
Là gọi tên nhau thật lớn
Được phép dỗi hờn
Là chẳng cần vờ như không đợi chờ
Không nhớ nhung không cảm xúc
Khi tim ngập tràn hình hài ai đó
Chẳng còn âu lo
Vì em thương người
Thương người khác rồi
Giống như đại dương
Thầm yêu mặt trăng rồi
Bóng đêm ôm trăng vào lòng
Yêu thương mặn nồng
Chỉ đại dương đau lòng
Gọi tên anh trong yếu đuối
Bóng tối nơi em giấu
Cả một trời thương nhớ
Thì dù em thương người
Thương người khác rồi
Hướng dương dù vô vọng
Chẳng buông mặt trời
Phản bội thế giới phản bội chính mình
Vẫn không thể buông tay người
Nếu như mặt trăng đừng nhìn đại dương
Nếu như mặt trời bỏ mặc hướng dương
Người ta yêu nhau dù xa cũng gần
Còn tình yêu đơn phương
Càng gần càng xa
Dại dại khờ khờ mơ mơ hồ hồ
Những đớn đau trong lặng câm
Em mang bầu trời tặng anh
Anh gửi cô ấy tất cả màu xanh
Vì em thương người
Thương người khác rồi
Giống như đại dương
Thầm yêu mặt trăng rồi
Bóng đêm ôm trăng vào lòng
Yêu thương mặn nồng
Chỉ đại dương đau lòng
Gọi tên anh trong yếu đuối
Bóng tối nơi em giấu
Cả một trời thương nhớ
Thì dù em thương người
Thương người khác rồi
Hướng dương dù vô vọng
Chẳng buông mặt trời
Phản bội thế giới phản bội chính mình
Vẫn không thể buông tay người
Nếu như mặt trăng đừng nhìn đại dương
Nếu như mặt trời bỏ mặc hướng dương
Thì em có hết thương
Uuuoooh ooooh oooooh
Ooooooh
Gửi lên tinh tú vũ trụ
Những thiên hà xa
Tình yêu ấy cứ ngỡ
Mong manh sẽ mau tàn
Chút mưa ngoài biển xa
Hóa ra thành bão lớn
Thành siêu bão cát
Kết thành đau đớn
Ngàn câu xin lỗi
Cũng chẳng thể lấp đầy
Biết bao tổn thương
Khi yêu anh nhiều đến vậy
Có ai như em một đời
Đơn phương một người
Chẳng nhận ra ý trời
Cuộc đời mang anh tới trễ
Để nắm tay em tới tận cùng
Đoạn đường dương thế
Vạn năm ánh sáng
Bắt đầu với cuộc đời khác
Thì dù em thương người
Thương người khác rồi
Hướng dương dù vô vọng
Chẳng buông mặt trời
Phản bội thế giới phản bội chính mình
Vẫn không có câu trả lời
Nếu như mặt trăng đừng nhìn đại dương
Nếu như mặt trời bỏ mặc hướng dương
Thì em có hết thương